Đái tháo đường (ĐTĐ) là một bệnh mạn tính, có yếu tố di truyền, do hậu quả của tình trạng thiếu insulin tuyệt đối hoặc tương đối; bệnh được đặc trưng bởi tình trạng tăng đường huyết cùng với các rối loại chuyển hoá đường, đạm, mỡ, chất khoáng. Các rối loạn này đưa đến nữa biến chứng cấp tính, các tình trạng dễ bị nhiễm trùng và về lâu dài sẽ gây ra các biến chứng ở mạch máu lớn và mạch máu nhỏ.
Hôn mê đái tháo đường có thể do hạ đường huyết hoặc tăng đường huyết.
Hôn mê hạ đường huyết là tình trạng bệnh lý xảy ra khi đường huyết giảm dưới 70 mg/dL, là biến chứng hay gặp ở người ĐTĐ đang được điều trị với thuốc insulin hay thuốc hạ đường huyết uống. Hạ đường huyết thường xảy ra đột ngột, đáp ứng điều trị nhanh nhưng nếu không xử trí kịp thời có thể dẫn đến hôn mê, co giật và tử vong.
Hôn mê tăng đường huyết là tình trạng rối loạn tri giác kèm đường huyết tăng cao. Có hai thể Lâm Sàng gồm hôn mê nhiễm toan ketone (Diabetic ketoacidosis, DKA) và hôn mê tăng áp lực thẩm thấu (Hyperosmolar hyperglycemic state, HHS). Hôn mê tăng đường huyết là tình trạng mất bù cấp tính xảy ra trên bệnh nhân ĐTĐ không được điều trị tốt. DKA và HHS có thể xảy ra riêng rẽ hoặc cùng xảy ra trên một bệnh nhân ĐTĐ.
https://drive.google.com/file/d/14R9Nii-dynVCMpPZeG3dPzvk5nFcdljW/view